Em Của Tôi ( Phần 2 )

3 Tháng Một, 2015

Truyện Ngắn: Em Của Tôi

Mười tám tuổi, đỗ vào ngành học mà mình vẫn mơ ước, kiếm cho mình một việc làm thêm ổn định và đã có một người bạn trai hết mực yêu thương. Cuộc sống ấy tưởng như sẽ không còn những ngày u ám nữa, cho đến một ngày… Cậu bạn đó gặp tai nạn và qua đời không lâu trước ngày sinh nhật lần thứ 19. 

Xem thêm các câu truyện khác:
– Em Của Tôi ( Phần 1)
– Chị – Thiên Sứ Mùa Thu 

Tôi đã từng hỏi ông trời rất nhiều lần, cuộc sống này còn có thể bất công thêm nữa không? 
Hai ngày sau khi sự việc xảy ra, tôi gặp lại em nhưng lại như gặp một người hoàn toàn xa lạ. Suy sụp và tiều tụy. Viền mắt cứ đỏ hoe nhưng tuyệt nhiên không có lấy một giọt nước mắt, đã không còn khóc nổi nữa rồi. Em kể rất nhiều, cứ như sẽ không bao giờ hết chuyện. Rồi em hỏi tôi, vì sao chuyện này lại xảy ra với em? Tôi lúc đó thấy mình hoàn toàn vô dụng, không thể thấu hiểu nỗi đau của em, chỉ có thể ở bên cạnh và ôm em vào lòng. 
Tôi đã lo có lẽ em sẽ không thể gượng dậy nổi, bởi tôi biết cậu bạn kia quan trọng ra sao và họ yêu thương nhau nhiều thế nào. Nhưng điều mà em làm được khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc. Em nói mình không thể gục ngã vào lúc này, vì tất cả mọi người. Mới ngày hôm qua còn là một cô bé hay khóc, thích suy nghĩ linh tinh và tự dày vò bản thân thì ngày hôm nay lại đột nhiên lớn lên, biết nén chặt lại những cảm xúc của mình để mà lo cho cả những người khác. 
Không một ai muốn mình sẽ trưởng thành theo cách này, vậy mà cô gái nhỏ của tôi đã lớn lên như vậy đấy. Thương em nhiều, cảm phục em càng nhiều hơn. Nếu ngày hôm nay vị trí đó không phải là em, mà là tôi hay bất cứ một người nào khác, chắc chắn sẽ không thể làm được những điều em đã làm.
Cảm ơn em, cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời này, để những kẻ hèn nhát như tôi được một lần nhìn lại bản thân mình, để cho những kẻ chỉ biết than thân trách phận một lần học được cách nhìn thấy những điều ý nghĩa mà cuộc sống này mang lại. Hãy luôn mạnh mẽ như em đã từng! Và những cánh của mới sẽ mở ra để dành riêng em.
Tôi tin, một ngày nào đó em sẽ nhận lại được những thứ em xứng đáng có, như là hạnh phúc và bình yên. Bởi trên đời này, không ai tồn tại mà chẳng có giá trị riêng của mình, bản thân em đã trở thành món quà nhỏ mà thượng đế đã ban tặng cho tôi rồi, cô gái nhỏ ạ!
 Hết!       
Tác giả: Hạ Thi Ân
Nguồn: Truongton.net

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *