Với nụ cười dịu dàng thường thấy trên môi, bà đứng trước micro và cất lời trầm ấm nhẹ nhàng:
Tôi không bao giờ sắp xếp những gì mình sẽ nói, hãy để cho tôi tâm sự với các bạn một cách giản dị về những điều tôi thực sự cảm nhận từ quá khứ và hiện tại. Các bạn thường ngừng vui chơi bởi vì các bạn đã nghĩ mình già, nhưng thật ra các bạn sẽ già đi nếu các bạn không vui chơi nữa.
Xem thêm các bài viết khác:
– Là Nghệ Thuật Sống Hay Là Đang Diễn Kịch Cho Mọi Người Xem
– Hãy Đừng Bao Giờ Từ Bỏ Ước Mơ Của Bạn (Phần 1)
Chỉ có năm bí quyết để giữ mình trẻ mãi, hạnh phúc và đạt được thành công mà tôi muốn sẽ chia với các bạn đó là:
Xem thêm các bài viết khác:
– Là Nghệ Thuật Sống Hay Là Đang Diễn Kịch Cho Mọi Người Xem
– Hãy Đừng Bao Giờ Từ Bỏ Ước Mơ Của Bạn (Phần 1)
Chỉ có năm bí quyết để giữ mình trẻ mãi, hạnh phúc và đạt được thành công mà tôi muốn sẽ chia với các bạn đó là:
Thứ nhất – các bạn hãy luôn vui cười và tìm kiếm sự hài hước trong cuộc sống hằng ngày.
Thứ hai – các bạn hãy xem mỗi ngày trôi qua là một ngày mới với những điều mới mẻ cần khám phá.
Thứ ba – các bạn phải tìm cho mình một ước mơ, một khát vọng. Khi các bạn đánh mất những mơ ước đó, các bạn sẽ không còn tồn tại.
Thứ tư – có sự khác biệt lớn giữa việc trở nên già hơn và trưởng thành. Nếu bạn 18 tuổi và nằm trên giường suốt một năm trời mà không làm được điều gì hữu ích, bạn sẽ thành 19 tuổi. Nếu tôi 86 tuổi và cũng làm tương tự như vậy, tôi vẫn sẽ trở thành một bà cụ 87 tuổi. Dù cho là ai cũng phải lớn lên và già đi. Nhưng điều đó không làm mất đi tài năng và khả năng sáng tạo của các bạn. Vấn đề là trưởng thành bằng cách luôn luôn tìm được cơ hội để chứng tỏ, để thay đổi bản thân một cách tích cực.
Thứ năm – Đừng nên hối tiếc. Chúng ta thường không nuối tiếc về những gì mình đã làm mà sẽ nuối tiếc về những gì mình đã không làm. Chỉ những người sợ cái chết mới hay nuối tiếc. Hãy cố gắng thực hiện càng nhiều những mơ ước khi bạn có thể.
Bà kết thúc những lời chia sẽ của mình bằng một hát bài “Cánh hoa hồng”, đúng như cái tên của bà vậy. Chúng tôi đã hưởng ứng theo bài hát đó và lời bài hát ấy hiện giờ trở nên thân thuộc khi nhắc chúng tôi nhớ đến một người bạn với đầy sự kính trọng và nể phục.
Vào cuối năm, Rose đã hoàn thành văn bằng tốt nghiệp đại học. Một tuần sau đó Rose đã ra đi một cách thật thanh thản trong giấc ngủ buổi xế chiều. Bà đã không kịp tìm cho mình một người đàn ông như bà mơ ước nhưng bà vẫn mỉm cười. Hơn hai ngàn sinh viên của trường đã đến dự đám tang của bà bằng tất cả lòng kính trọng, mến thương đối với người phụ nữ tuyệt vời đã dùng tất cả những sức lực cuối cuộc đời mình làm tấm gương minh chứng rằng: “Không bao giờ quá trễ để thực hiện tất cả những gì mà bạn có thể làm được trong đời.”