Nước mắt của mẹ ( Phần 1 )

8 Tháng Một, 2015

Truyện Ngắn: Nước mắt của mẹ

Trong cuộc sống, ai cũng sẽ học được cách thay dổi bản thân vì một người, một sự việc nào đó. Cuộc sống của tôi bắt đầu gặp bước ngoặt vào sinh nhật khi tôi 18 tuổi, khi đó tôi đã trượt đại học. Bây giờ, tôi có thể thản nhiên kể lại mọi chuyện một cách bình thường nhưng khoảng thời gian đó thật sự là những kí ức khó quên nhất trong cuộc đời tôi. Trong con mắt của họ hàng, làng xóm tôi vẫn là đứa con gái chăm ngoan, học giỏi nhất vì trên tay tôi vẫn có tờ giấy báo đỗ đại học. Chỉ là ngôi trường ấy không có ước mơ của tôi.

Xem thêm các truyện ngắn khác:
–  Em Của Tôi ( Phần 2 )
– Chị – Thiên Sứ Mùa Thu 

Trong khi bạn bè vui vẻ tổ chức liên hoan ăn mừng, tôi vẫn một mình gặm nhấm nỗi đau: trượt đại học. Cứ nghĩ tới vết thương ấy chỉ ngự trị trong trái tim của riêng tôi nhưng nào ngờ đến một ngày, tôi phát hiện ra còn một người nữa cũng cùng chung nối đau ấy, đó là Mẹ. Lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc, cũng là lần đầu tôi biết đau buốt ở trong tim. Một cơn đau dài hơn tất cả. Mọi người luôn bảo nhau rằng khi chia sớt buồn đau cho ai đó thì mình sẽ thấy nhẹ nhàng hơn nhưng tôi không thấy vậy. Có mẹ khóc cùng là một cảm giác tồi tệ nhất tôi từng có. 

 Xen vào những giọt nước mắt của hai mẹ con là giọng nói của mẹ, mẹ nói rất nhiều điều nhưng lúc ấy tôi lại chẳng thể nghe thấy điều gì hết. Nước mắt chảy xuống miệng, đắng chát. Cái vị đắng của thất bại đầu đời, một ước mơ luôn thắp sáng trong tim nhưng chẳng còn ngày để trở thành sự thật. Vị đắng của sự ân hận cùng những tiếc nuối cho những tháng ngày qua. Là tại tôi chứ chẳng phai nguyên nhân gì hết. Nếu như tôi cẩn thận, nếu như tôi không dành hết vào đó, tình yêu của mình… Thế nhưng cuộc sống đâu có ai là chưa từng tiếc nuối, trên đời này cái gì cũng có nhưng lại chỉ duy nhất không có “nếu như”. Vậy nên giữa bao nhiêu ân hận cùng tiếc nuối tôi vẫn không thể thay đổi sự thật.
 Sự việc bất ngờ ấy là bí mật nho nhỏ của mẹ và tôi. Sau ngày hôm ấy tình cảm của hai mẹ con thay đổi rất nhiều. Thật ra là vẫn vậy, chỉ là được nhìn nhận theo góc độ khác đi, cảm nhận cũng nhiều hơn, ngọt ngào hơn. Lần đầu tiên tôi phát hiện thì ra tôi và mẹ có nhiều điểm chung rất giống nhau và mẹ cũng rất hiểu mình. Lần đầu tiên tôi dùng tim tận hưởng cái vị yêu thương đó, chứ không nhìn bình thường bằng mắt như mọi ngày. Tôi dần cũng có những thay đổi nho nhỏ.
Còn tiếp…
 
Tác giả: Hạ Vũ
Nguồn: truongton.net

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *