Nước Mắt Của Mẹ ( Phần 2 )

8 Tháng Một, 2015

Truyện Ngắn: Nước mắt của mẹ

Tôi đăng kí vào trường tôi đã thi đỗ khối A. Mẹ bảo có đôi lúc là nghề chọn mình chứ không phải là mình chọn nó nữa. Tôi ngoan ngoãn nghe lời phần vì không muốn để mẹ buồn, phần vì không còn sự lựa chọn nào khác, phần vì chính tôi cũng đã hứa với chính mình không để mẹ vì tôi khóc thêm lần nào nữa. Tôi bước vào cuộc sống sinh viên một cách khó khăn, gượng gạo. Nhưng dù có vất vả, dù mệt mỏi tôi vẫn cố gắng nở nụ cười thật tươi vì tôi luôn có mẹ. Mẹ vẫn luôn ở sau lưng dõi theo tôi. Tôi không muốn và cũng không nỡ để mẹ buồn.
Xem thêm các truyện ngắn khác:
– Nước mắt của mẹ ( Phần 1 )
– Chị – Thiên Sứ Mùa Thu

Tôi xa mẹ, xa mái nhà mến yêu, tôi lên phố thị phồn hoa đi tìm tương lai cho chính mình, Rồi hằng tuần, những cuộc điện thoại của mẹ đều đặn vang lên, mẹ hỏi han đủ thứ rồi có lúc lại chỉ hỏi tôi ăn cơm chưa rồi vội vàng tắt máy. Tôi chưa bao giờ chủ động gọi về nhà. Tôi sợ khi nghe thấy tiếng mẹ tôi sẽ bật khóc lên vì nhớ thương. Cuộc sống đại học không màu mè như người ta vẫn kể, ít nhất là với tôi. Có đôi lúc tôi chỉ muốn xách va li về nhà vì ở đây tôi thấy mệt mỏi quá. Nhưng lại nhớ đến giọt nước mắt của mẹ, nhớ những điều mẹ dặn tôi trước lúc đi xa tôi lại kìm lòng lại. “ Mẹ à, con sẽ cố gắng sống thật vui vẻ, vì mẹ cũng là vì chính con”.
Bây giờ, nhắc lại một đoạn hồi ức cũ, tôi thấy lòng mình rất nhẹ nhàng, không còn cảm giác đau đến thắt lại, không còn những giọt nước mắt tiếc nuối xa xăm. Một năm xa nhà, tôi học được rất nhiều điều, chấp nhận và từ bỏ. Tôi cũng đã chủ động hơn trong nhận thức của mình, thường xuyên gọi điện về nhà và thỉnh thoảng tâm sự với mẹ tất tần tật mọi chuyện. Tôi cũng đã tìm lại niềm vui của mình qua công việc viết lách. Không đi trên con đường bằng phẳng mang tên đại học nhưng đó cũng là động lực để tôi cố gắng nhiều hơn. 

 Nhân dịp tháng 10 này có một ngày đặc biệt, tôi cũng muốn dành cho mẹ món quà của riêng mình. Biết là mẹ sẽ chẳng bao giờ đọc được những dòng này đâu nhưng tôi vẫn muốn viết ra đây như một lời cảm ơn và xin lỗi chân thành nhất dành cho mẹ. “ Mẹ à, con cảm ơn và cũng xin lỗi mẹ. Cuộc sống này, con hạnh phúc vì mẹ là mẹ của con”.
Hết!       

Tác giả: Hạ Vũ
Nguồn: truongton.net

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *