Tôi hay gặp Vũ ở trong giấc mơ, khi ấy trời mưa tầm tã, vạt áo mỏng đẫm nước ôm chặt tấm lưng em gầy còm. Vũ đứng dưới mưa thật lâu, bờ vai không ngừng run rẩy. Bóng em tan trong màn mưa trắng xóa, bóng tối đan vào màn đêm ướt lạnh.
Xem những truyện ngắn khác:
– Mưa Của Thành Phố (phần kết)
– Mưa Của Thành Phố (phần 1)
Hồi nhỏ Vũ rất thích chơi đuổi bắt, cứ mỗi giờ ra chơi em lại kéo tôi xuống bên lớp em cùng chơi trò này. Vũ chạy rất nhanh nên ai cũng muốn kéo em về phe của họ. Thường thì mỗi lần Vũ theo phe đuổi, trò chơi sẽ chấm dứt rất nhanh, nhưng nếu em theo phe kia thì chơi mãi chẳng đến hồi kết. Tôi thì khác Vũ, vào phe nào cũng vậy, đều nhanh chóng bỏ cuộc, cũng chẳng thay đối được cục diện trò chơi. Ngay cả khi em vô cùng bất mãn với hành động này và tôi liên tục nói không thích chạy, Vũ vẫn nằng nặc kéo tôi tham gia.
Có một lần đang chơi, Vũ không may xảy chân ngã, đầu đập mạnh vào thành bồn hoa. Em chảy rất nhiều máu, môi tái đi vì huyết áp tụt. Vũ không khóc, chỉ gục đầu bên vai tôi làm nũng.
Chán chơi chưa, tôi buồn cười hỏi.
Chưa, chừng nào anh không chạy tử tế thì em vẫn sẽ đuổi.
Giọng Vũ rất nhỏ, mang theo dỗi hơn của trẻ con. Tôi xoa xoa mái tóc ướt nhẹp mồ hôi của em, trong lòng dâng lên tư vị ấy náy.
Vài tuần sau, Vũ kéo tôi xuống sân bóng dưới nhà. Chạy được một đoạn dài, tôi quay sáng không thấy Vũ ở bên cạnh, Em ở đằng sau, cách tôi rất xa.
Lúc tiến lại gần, Vũ nhìn tôi chăm chú. Tôi chỉ biết đưa tay lên ngượng ngùng để gãi đầu.
Em cười, nói mình hiểu rồi.
Vũ biết yêu, năm 16 tuổi. Trong học bàn lưu lại bức hình một cô bé. Mái tóc ngắn buộc lệch một bên, đôi mắt nâu pha lẫn ý cười. Vũ mở cửa phòng nhìn thấy tôi đang cầm bức ảnh, em gái đầu cười cười, hai tai đỏ bừng.
Tôi xoa đầu Vũ, yêu rồi hả?
Anh đừng linh tinh, em nói rồi giựt lấy tấm ảnh trên tay tôi, màu đỏ lan rộng xuống khuôn mặt.
Nhóc con, còn cố giấu. Tôi véo mũi Vũ, em cúi gằm mặt cười.
Vũ cũng không giấu tôi nữa. Cô bé ấy tên là Đan, vốn là bạn cùng khối. Lúc kể về Đan, em gục đầu xuống dưới gối che đi gương mặt đỏ bừng. Tôi định đưa tay vuốt tóc Vũ, bàn tay giơ ra nữa chừng lại ngừng lại, chậm chạp hạ tay xuống.
Nguồn: truongton.net